Nhớ xưa cắn bút tìm lời
Bây giờ câu chữ rạng ngời nét xuân
Niềm vui đầu tháng cuối tuần
Dâng trào lai láng thanh xuân mỗi ngày
Tưởng rằng những lúc ngà say
Không còn thi hứng nào hay tuôn trào
Thơ vui cho đến đồng giao
Nhân tình thế thái cũng vào vần ngay
Hết đêm rồi lại đến ngày
Thể thơ đường vẫn mê say nhất làng(*)
Tuy rằng niêm luật đa mang
Nhưng vì cao thấp, đối càng thích hơn
Êm tai dễ tỏ nguồn cơn
Qua vần lục bát mây vờn gió bay
Bát ngôn cũng dễ tỏ bày
Trêu hoa ghẹo nguyệt mê say tình đời
Thơ trà trong lúc thảnh thơi
Thú vui tao nhã gọi mời thi nhân
Người xa xa mấy cũng gần
Yêu thơ yêu cả vạn lần thơ ơi !
(*) Làng thơ