hôm qua lòng cứ nao nao
đọc thư anh – nhớ dạt dào chuyện xưa
dù rằng có “rỗi” hay “chưa”
cũng hồi âm để cho vừa lòng anh
từ thời em biệt tuổi xanh
tiễn đời son rỗi kết thành lứa đôi
duyên… coi như đã định rồi
nhắc làm chi nữa... đứng ngồi sao an
để rồi khi cuộc chiến tàn
đời ly hương lắm gian nan lỡ làng…
khi nghèo khó, lúc vinh sang
giữ cho vẹn nghĩa tào khang đôi đàng
đời anh giờ đã thênh thang
phận em còn lắm buộc ràng... người ơi
cũng là duyên số một đời
bến dù trong, đục… thôi thời đành cam
biết anh đời cũng lạnh căm
bao năm sống cảnh âm thầm cô liêu
giờ đời như nắng cuối chiều
đón hoàng hôn nhẹ cánh diều thong dong
qua rồi vận số long đong
nợ nần thanh thỏa nhẹ lòng, phải không
nhà mới vui cảnh bến sông
cháu ngoan, con thảo ấm nồng tình thân
hết Đông – đời đã sang Xuân
anh còn suy tính ngại ngần điều chi
hãy tiến “thêm bước nữa” đi
đừng chờ, chớ đợi… lỡ thì “người ta”
chúc anh hạnh phúc đậm đà
may nhiều, khỏe lắm, thơ ca tuôn trào
Nối lời hồi âm cho bài "Tản Mạn Tâm Tình"