XƯỚNG HỌA THƠ LỤC BÁT

Nơi tìm lại cảm xúc nghệ thuật truyền thống

Tu Tâm Nhớ Cụ Nguyễn Du

Họa: 1 - Bình luận: 1 - Khen hay: 7
Đôi dòng suy ngẫm “tâm tu”
Bất công xã hội, mây mù khói sương
Truyện Kiều câu chuyện thê lương
Là thơ cáo trạng vì thương bao nhà
Đồng tiền cho phép ác ma
Họ Vương vô tội cả nhà nát tan
Nàng Kiều lưu lạc lầm than.
Nguyễn Du lên tiếng chứa chan khóc thầm
Tài nhan bất hạnh thương tâm
Đời Kiều thế đó dãi dầm trầm luân:

Ai ngờ trong buổi du xuân
Kiều cùng Kim Trọng gian truân lời thề
Bởi do oan trái tứ bề
Bán thân chuộc tội gởi về lắm tay
Lầu xanh thú dữ chua cay
May mà Từ Hải người này cưới rinh
Tưởng rằng “phú quý phụ vinh”
Ngờ đâu duyên số bạc tình sầu hơn.
Vì sao Kiều lắm oán hờn
Vô cùng đau khổ, cô đơn héo gầy
Thúy Kiều trí tuệ phô đầy
Tại sao xã hội tranh gây lắm trò
Đồng tiền phong kiến quá to
Làm cho đời sống dày vò sắc nhan
Bao người phụ nữ khóc than
Như là hàng hoá tồi tàn bán mua
Tham ô một lũ cùng vua
Quan thần phong kiến thi đua hại người
Kiều ta tài sắc vẹn mười
Âm thầm tủi nhục trò cười thối tha.
Trăm năm tiếng khóc còn la
Nhà thơ, người đọc xót xa ngậm ngùi.

Nguyễn Du khai mở tia vui
Tinh thần nhân đạo đẩy lùi bất công
Tập thơ của Cụ luôn nồng
Tình ca ca ngợi, nhan hồng lứa đôi
Tâm hồn dân tộc lên ngôi
Đề cao phẩm chất, tài khôi con người.
JB.Nguyễn Hùng
19:17 - 24/07/2019
Lắng lòng cảm nhận sự TU
“Ba Tâm” đủ sức vén mù xua sương
Ơn người trí đức tâm lương
Bi Từ lộng toả xót thương mọi nhà

Họ Vương gặp lũ quỷ ma
Để cho sản nghiệp, người, nhà tiêu tan!
Nỗi người cổ ngắn khôn than
Tố Như khắc khoải lòng chan lệ thầm
Kim Cương nghiền ngẫm “ba tâm”
Đã bừng tỉnh giác hôn trầm đời luân

Thanh minh đẹp tiết trời Xuân
Kim-Kiều gặp gỡ trao ân nguyện thề
Thờn bơn lỡ chịu ép bề
Bán mình Kiều phải giải thề chia tay
Nổi chìm biết mấy đắng cay
Gặp Từ đã tưởng đến ngày rùng rinh
Nào ngờ mới được chút vinh
Lại nhanh chóng gánh hoạ tình khổ hơn
Tấm thân mang nặng tủi hờn
Nghiệp nhân đày đoạ lòng đơn xác gầy
Dẫu cho tài sắc vẹn đầy
Mà đành để lũ dại ngây diễn trò
Bởi vì tiền kiếp nghiệp to
Gây ra kẻ đạp người vò hồng nhan
Đắm chìm biển khổ khôn than
Làm cho nhuỵ rữa hoa tàn khi mua

Vào chùa thoát lũ quan vua
Mùi thiền đã bén muối dưa cõi người
Dù chưa chuyển nghiệp đủ mười
Mà xem ác báo đã dời buông tha
Trùng trùng nhân-quả bao la
Khi tâm thức tỉnh … nhìn xa bùi ngùi

Kim-Kiều tái hợp mừng vui
“Mò kim đáy bể” mà rồi nên công
Mười lăm năm mới ấm nồng
Ong xưa hoa cũ chén hồng hợp đôi

“Danh nhân văn hoá” xứng ngôi!
Một trang tuyệt bút khắp nơi phục Người!
buixuanphuong09
02:19 - 25/07/2019

BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN

Có 1 bình luận

 

Tham gia họa

Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!

Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.

ĐĂNG KÝ TÀI KHOẢN MIỄN PHÍ
PHỤC HỒI TÀI KHOẢN NẾU BẠN ĐÃ TỪNG THAM GIA Ở ĐÂY
ĐĂNG NHẬP