CON về thăm mẹ chiều nay
DÙ bao gian khó chẳng tày mẹ ơi
LỚN khôn cậy chiếc nón cời
VẪN tình mẫu tử à ơi năm nào
LÀ là chiếc võng chênh chao
CON yên giấc ngủ mẹ vào thái rau
CỦA riêng mấy cắt đã nhàu
MẸ con vò võ bên nhau đỡ đần
ĐI - Về, nghĩa xóm tình dân
MỘT mình gồng gánh tảo tần nuôi con
ĐỜI thương chẳng để héo mòn
LÒNG người một dạ sắt son giữa đời
MẸ à! Mẹ hỡi! Mẹ ơi!
VẪN đêm nguyệt tỏ vẫn lời hát xưa
THEO làn gió nhẹ đong đưa
CON về dỗ(*) mẹ say sưa giấc nồng!
Câu khoán mượn:
"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi một đời lòng mẹ vẫn theo con"
(Chế Lan Viên - Bài thơ Con Cò)
"Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi một đời lòng mẹ vẫn theo con"
(Chế Lan Viên - Bài thơ Con Cò)
(*) dỗ: phương ngữ, tức vỗ về