XƯỚNG HỌA THƠ LỤC BÁT

Nơi tìm lại cảm xúc nghệ thuật truyền thống

Bốn Mươi Năm... Một Chặng Đường

Họa: 0 - Bình luận: 0 - Khen hay: 4
Từ sau dâu bể tang thương
Bốn mươi năm đó… chặng đường qua mau

Chúng mình chung một niềm đau…
Cũng đều qua những đoạn sầu mênh mang…
Oan khiên gẫy gánh giữa đàng
Tương lai một thoáng ngỡ ngàng... dở dang…

Thời gian như “đá thử vàng”
Người mê lộ, kẻ thênh thang đường đời
Có chàng đã bỏ cuộc chơi
Kẻ ra biển lớn, người bơi ao tù

Công danh… một thoáng phù du
Đời nghiêng bóng xế… xuân thu… nhạt nhòa
Chỉ còn lại Bạn và Ta
Bèo mây tan hợp… vẫn là cố tri

Ngày xưa chung một lối đi
Bây giờ đời đã phân ly đôi đường
Ngày xưa chung một mái trường
Bây giờ mỗi kẻ cách phương nghìn trùng

Hôm nay có dịp tương phùng
Một ly bia nhạt ta cùng chung vui
Kể nhau nghe những ngọt bùi
Bao lần thất chí ngậm ngùi đắng cay

Phần tôi, trong lúc ngà say
Vài dòng lục bát tỏ bày tâm can
Từ ngày xẻ nghé tan đàn…
Thê nhi nặng gánh… lỡ làng mưu sinh

Thật may trời cũng thương tình
Con ngoan, vợ đảm, vừa xinh lại hiền
Trong cơn trời đất đảo điên
Hai lần tìm chốn bình yên… bất thành

Mộng xa giờ đã tan tành
Yên thân cuộc sống chắc dành cho ta
Đành thôi từ bỏ bôn ba
Vợ chồng nắng táp mưa sa… tâm đồng

Bao năm gắng sức gánh gồng
Cuộc sống dần cũng thong dong hơn người
Bất ngờ, giữa tuổi xuân tươi
Nàng lâm bạo bệnh qua đời nghiệt oan

Bỏ chồng, con lại trần gian
Mẫu tử li biệt, thiếp chàng lìa xa…
Nuôi ba con, một thân gà
Vừa cha, vừa mẹ… ngày qua… rối bời

Cuộc sống riêng… nào thảnh thơi
Thời gian thấm thoát… nước trôi qua cầu
Trải biết bao chuyện nặng đầu
Tạm xong… tóc đã nhuốm mầu tuyết sương

Quãng đời tôi… một chặng đường
Tưởng đã quên… vẫn vấn vương ngập lòng
Tìm về lứa tuổi đồng song
Thơ văn bày giải những dòng tâm tư

Nhờ In- ter- net truyền thư
Face-book kết nối giao lưu bạn bè
Nào “Like”, với “Tag”, cùng “Share”…
Ba thứ lỉnh kỉnh… ai dè… cũng hay

“Comment”, “Post”, “Blog”… hăng say
Làm vơi trống vắng tháng ngày buồn thiu
Giảm đi giây phút quạnh hiu
Bạn bè “chat, chít” sớm chiều… cũng tươi

Tuổi đời xấp xỉ bẩy mươi
Bạn bè còn được dăm người thiết thân
Người ngụ xa, kẻ ở gần
Cũng thường tụ họp xoay vần đãi nhau

Ly cà phê đắng giải sầu
Chai bia, món nhắm… trút bầu tâm can
Giữa khi bóng xế chiều tàn
Chuyện đời duyên phận hợp, tan… lẽ thường

Trải qua bao nỗi đoạn trường
Mỗi người riêng một cung đường gian nan
BỐN MƯƠI NĂM… đời đá vàng
Quay đầu NHÌN LẠI… thế gian vô thường!
Trần Quốc Tiến
09:20 - 29/04/2019

BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN

Chưa có bình luận

 

Tham gia họa

Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!

Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.

ĐĂNG KÝ TÀI KHOẢN MIỄN PHÍ
PHỤC HỒI TÀI KHOẢN NẾU BẠN ĐÃ TỪNG THAM GIA Ở ĐÂY
ĐĂNG NHẬP