Người đi, sương khói phủ chiều
Dòng sông lặng lẽ, cánh diều chao nghiêng
Trăng mờ, gió lạnh, đất thiêng
Hồn ai như khói quyện miền trời xa
Cát bụi về cát bụi qua
Kiếp nhân sinh tựa bóng tà mây trôi
Dẫu cho nắng tắt chiều rơi
Tình yêu còn mãi, chẳng rời nhân gian
Nén nhang tỏa khói dịu dàng
Như câu kinh tiễn người sang cõi trời
Hãy yên lòng nhé, người ơi
Ngủ yên trong đất, ngàn đời thanh xuân
Ta tiễn người, lệ khẽ dâng
Nhớ thương giữ lại, tấm lòng khắc sâu
Một ngày, dưới ánh tinh cầu
Gặp nhau trong mộng, mãi câu ân tình
Yen Loan
10:08 - 20/12/2024