Đừng tưởng cứ giỏi là hay
Hết đêm là đến buổi ngày sáng trong
Đừng tưởng chồng vợ sắt son
Gia đình hạnh phúc mới còn yêu thương
Đừng tưởng cân để đo lường
Vui cười trước mặt tay luồn lách sau
Đừng tưởng nhiều của đã giàu
Cứ buôn với bán là mau có tiền
Đừng tưởng lấp lỗ hết phiền
Cứ già là xấu cứ yên là bình
Đừng tưởng yêu cứ hết mình
Là người chung thủy cuộc tình riêng ta
Đừng tưởng chết phải thành ma
Đá là phải cứng thịt da phải mềm
Đừng tưởng đất nước ấm êm
Thì dân hạnh phúc là yên với lành
Đừng tưởng mây phủ màu xanh
Trời quang mây tạnh thì Anh mới về
Đừng tưởng đã về đến quê
Mà lòng ta chẳng tràn trề nhớ thương
Đừng tưởng bốn cẳng là giường
Cứ trăng là sáng cứ sương là mù
Đừng tưởng lạy phật là tu
Cứ đẹp mới mở xấu thu trong lòng
Đừng tưởng cứ lúa là đồng
Cứ mưa là xói cứ sông là bồi
Đừng tưởng sung sướng thảnh thơi
Mà không lo nghĩ cuộc đời còn xa
Đừng tưởng cứ gáy là gà
Cứ trâu là cưỡi cứ xà là đu
Đừng tưởng không học là ngu
Muốn thành chính quả phải tu cửa chùa
Đừng tưởng bại trận là thua
Coi chừng mưu kế đánh lừa kẻ kiêu
Người hay đâu phải nói nhiều
Bởi vì người chỉ nói điều đúng thôi
Đừng tưởng một chiếc lá rơi
Là thôi đã đến đông rồi thu ơi
Đường tương nhặt được của rơi
Tìm người trả lại thì đời sẽ khen
Đừng tương yêu họ mới ghen
Đi khuya về sớm thì quên cửa nhà
Đừng tưởng người tốt với ta
Có khi giả bộ để ta chẳng phòng
Cuộc đời đừng tưởng sáng trong
Là mai sung sướng an lòng từ đây.
(Chắp bút góp vui cùng A Sỹ Liêm ( tú bì)một đề tài không có hồi kết)