Trải qua dâu bể mỏi mòn
Mẹ sinh cha dưỡng để con nên người
Trăng rằm tháng bảy vẫn tươi
Ước chi cha mẹ mãi cười bên con
Trăng treo hết méo lại tròn
Ơn cha nghĩa mẹ núi non nào bằng
Bồng bềnh một dải hoa đăng
Tưởng về tiên tổ con hằng xa xăm
Hiếu ân chẳng đợi đêm rằm
Sống thì sáng tối ghé thăm ông bà
Thác thì giỗ kỵ bày ra
Đơn sơ lễ vật đậm đà tình thân
Thương cha kính mẹ ân cần
Tận tay cơm cháo chẳng phân vân gì
Đừng vì chuyện nhỏ sân si
Anh em hoà thuận nghĩa nghì mẹ cha
Kỷ cương đạo hiếu trong nhà
Kính trên nhường dưới mới da diết lòng
Vu Lan trăng sáng trời trong
Giữ tròn chữ hiếu thong dong giữa đời
(Nghĩ về ngày Vu Lan)