Hỏi nhau là việc bình thường
Của người qua lại trên đường sớm trưa:
Người phu khẽ hỏi con lừa
Lên giốc xuống giốc mày ưa lối nào?
Lừa rằng xuống thấp lên cao
Tôi đây chẳng ngại miễn sao nhẹ nhàng.
Người đi đêm khẽ hỏi trăng
Ô kìa đẹp quá! Ả Hằng muốn chi?
‘Soi đường để bạn bước đi
Khi trời lại sáng mình thì nghỉ ngơi.’
Thi nhân vẫn thích giỡn chơi
Hỏi Thơ hãy nói một lời thật vui?
Thơ rằng đi tới đi lui
Chào vui đón khổ không nguôi suốt đời.
Người buồn cần chỗ nghỉ ngơi
Dặn lòng hãy kiếm một nơi tuyệt trần
Ngần ngừ lòng những phân vân
Phải Chăng Lạc Cảnh Siêu Trần Ở Đây?
Viết tặng bạn LNHT