Mẹ giờ về chốn bồng lai
Vén mây, rẽ gió hôm mai nhẹ nhàng
Đâu còn đau ốm thuốc thang
Chẳng lo nắng gió đông sang hè về
Nhẹ nhàng giấc ngủ đồi quê
Chị em trò chuyện tỷ tê sớm chiều
Đi xa nhẹ tựa cánh diều
Cháu con thành đạt biết điều ở ăn
Một thời gian khó nhọc nhằn
Nuôi con, cấy lúa, chạy ăn thiếu, thừa
Thân gầy chẳng quản sớm trưa
Còng lưng chở nắng xe mưa trên đồng
Bây giờ con, cháu, chắt đông
Điều ăn nết ở Mẹ không muộn phiền
Một nhà nhường dưới kính trên
Anh em đoàn kết lâu bền trước sau
Ngày về chẳng thấy Mẹ đâu
Rèm buông! con cháu rể dâu phụng thờ.
15 ngày sau Mẹ mất!