TIẾNG MƯA GỢI MỞ NỖI SẦU
CÕI HOANG ẢO MỘNG BỂ DÂU LẠC HỒN
.
TIẾNG... trầm cung gảy oán than
MƯA... chiều lơ đãng vạn ngàn nhớ thương
GỢI... lên viễn cảnh dặm trường
MỞ... tâm Thiện Nữ tình vương ấm nồng
NỖI... buồn buông thả dòng sông
SẦU... vương ủ rũ luống hồng héo khô
CÕI... mơ lạc bước giang hồ
HOANG... tàn khuất nẻo tịch cô lối về
ẢO... mờ sương phủ triền đê
MỘNG... vàng tan vỡ hẹn thề lúc xưa
BỂ... khơi nước cạn đá thừa
DÂU... bèo trôi dạt đẩy đưa tháng ngày
LẠC... loài ru giấc tỉnh say
HỒN... hoang vụn vỡ mắt gày lệ châu
TIẾNG MƯA GỢI MỞ NỖI SẦU
CÕI HOANG ẢO MỘNG BỂ DÂU LẠC HỒN!
(lục bát, khoán thủ)